Welcome to Huỳnh's blog

Nỗi buồn của ngok



Tp.HCM  ngày bun,tháng mưa…
Thnh thong ngi bun mt mình trong căn phòng nh cũng tht là thú v,có mt khong không gian nh bé lng lng tuy hơi hp đối vi mt người nhiu hoài bão như tôi nhưng ít ra cũng là nơi mà tôi có th có mt chút riêng tư cho riêng mình để nhìn li nhng gì đã qua,suy nghĩ v nhng điu đã đến,đôi lúc bt cht li nghĩ ra mt điu gì đó cũng nên. Nm nghĩ vu vơ,lâu lâu li cười lên mt tiếng khó hiu ri li trm ngâm ưu tư…y như là bác hc ^^. Thnh thong bt dy thn th,t hi :”ti sao nh? h,ti sao ta?” Nguyên du hi chm to b hin lên gia khuôn mt non nt còn thoang thong mùi sa m.
Năm nay va bước vào cng trường đại hc,hành trang tôi mang theo ch vn vn có mt chiếc vali đầy p sách vi chiếc ba lô qun áo cùng nhng li m dn  trước lúc ra đi (ít thui mà!). Thi gian trôi qua thit là nhanh,mi ngày nào còn bi bô chy lon ton  khp nơi mà gi bng chc đã là mt cu cu 19,gi là cu cu bi vì so vi tui mình còn non nt lm. Nhìn li 12 năm cp sách đến trường qu là mt chng đường gian nan dài đăng đẳng,cùng vi nó là biết bao k nim bun vui,biết bao thăng trm ca tui hc trò – tui mng mơ. Sinh ra đã là mt thng bé nghch ngm nên đến lp chc phá bn bè là điu nghim nhiên ri.. Mc dù b đứng góc bng góc lp như cơm ba nhưng tôi vn không thy hi hn v điu đó,chng nhng thế tôi còn cm thy may mn bi nh nó mà tôi có thêm nhiu k nim vi bn bè,thy cô dưới mái trường yêu du,để bây gi có cái để mà nh nh thương thương…(ngoài ra đó cũng là cách luyn tp cho da mt tr nên dày hơn nèz, 3 năm kh luyn sp đạt đến trình độ thượng tha lun héhé ^^).Bn bè tôi bây gi mi đứa mt nơi,đứa thì hc Quy Nhơn.đứa li chuyn ra Đà Nng,cũng có người li Tây Nguyên – min đất ca nng và gió, còn tôi xung Sài Gòn . Chng biết khi náo mi gp li nhau,1 năm..2 năm..4 năm hoc có th là không bao gi,cuc sng xô b,hi h ai mà biết ngày mai s ra sao..
 Nghĩ v chúng nó lòng tôi li thy nao nao,mt cm giác trng vng khó t,t dưng thy nh chúng nó kinh khng!“Xa nhau,xa mãi,xa thêm nh...Nh nhau,nh mãi,nh không quên!” Nhiu khi cũng mun khóc lm nhưng làm sao khóc được,con trai vn sinh ra đã sn mang trong mình lòng t ái to đùng ri còn gì. Tôi ch luyến tiếc mt điu rng “năm cui cp chúng tôi chia tay nhau mà chưa kp t chúc ba tic gp mt nhau ln cui.. Ngày cui cùng chúng tôi còn gp nhau là mt ngày bình thường như mi ngày,nó bình thường đến mc mà không ai dám nghĩ rng đó là bui hc cui cùng,bi đâu đứa nào biết rng k t ngày mai s chúng tôi s chng còn gp li nhau.. Được ngh sướng quá còn gì! Tt c vùi đầu vào ôn thi TN,ĐH ôn thi,ôn thi ri li ôn thi,chng ai để ý đến tiếng ve kêu ngoài kia..chng ai thy mùa hè đang đến,mc cho tiếng ve đã kêu ướt đẫm nhng nhành hoa phượng v. Mùa hè trước chia tay còn gp li nhưng mùa hè này xa mãi..xa mãi..xa mãi mãi ri bn ơi. Liu có my ai nghĩ v điu đó?
Bn năng tôi đã lười hc nên tôi không hc nhiu như chúng bn,tuy hơi mun nhưng tôi vn kp nhn ra,nhn ra rng đã đến lúc mt chuyến đò na cp bến! Nhng ngày cui cùng,tôi c gng ghi nh li hình nh ca ngôi trường yêu du,ghi li tt c mi th dù là điêu nh nht nht,nhng chiếc ghế dưới gc bàng mà chúng tôi đã tng ngi bên nhau,đã tng bi tôi hiu rng s chng bao gi còn được t tp bên nhau buôn đủ th chuyn trên đời. Phía xa xa, nhng nhành phượng vĩ đang rưc đỏ. Ro bước ti phòng A2.02,đứng lng người nhìn v góc lp,chiếc bàn đầu tiên nơi tôi đã hc,chính ti ch đó,thư pháp,vết chì,ri nhng dòng kêu gào v vn cùng my hình v nguch ngoc,tt c nhng gì mà tôi có th nghĩ ra để “k nim” lên chiếc bàn nh bé xen ln vi nhng dòng trăng tri bt h ca các bc tin bi đi trước. Nó có duyên vi tôi hay chính xác hơn là chúng tôi có duyên vi nhau (hoc cũng có th là tôi có duyên vi nó cũng nên ^^), 3 năm hc tri qua 3 ln xếp lp nhưng tôi vn được hc ti phòng đó và cm c luôn ti đấy. Còn bây gi… Thế đấy! Ngày cui cùng tôi còn trường là ngày thi TN nên tôi cũng không gp được nhiu đứa lm,ch có my đứa thân thân thôi.
Chia tay mà chưa kp ngi li bên nhau mt ba cui,chia tay mà chưa kp nói vi nhau mt li nào,chưa kp nhn nh vi nhau điu gì.. nghĩ đến đây thôi  li thy nghn ngào.. Thc s thì chúng tôi vn chưa kết thúc,vn còn n nhau mt ba hc cui cùng,mt ba na thôi..Tôi đã c gng làm mt bài thơ để tng lp vào cài ngày y,nhưng tiếc thay li không có cơ hi,và bây gi cũng chng còn cơ hi na ri....
Ngi bun mt mình nên viết đôi dòng chia s vi mi người chút cm xúc  v mt thi hc trò đã qua,đã qua nhưng s mãi mãi còn âm vang trong lòng chúng ta dư âm ca mt thi… Và mình cũng tin rng đâu đó s có mt người bn đọc được nhng li này

       Vương vn mt thi…

Cánh phượng hng rơi lòng tê tái   
Ve kêu ướt  đẫm con đường dài  
Áo trng theo ai gi xếp gn
Chuyến đò cp bến hướng tương lai.


Trang nht kí m ra đóng li
In dòng ch thm mãi không phai
Phút chia tay nghn ngào tiếng nc
L hoen mi thm nhng b vai..

Nh bui đầu tiên bước đến trường
Men theo li nh thong mùi hương
Lăng xăng tíu tít cùng lũ bn
Để gi sao nh nh thương thương..

Nh sao nhng ln lên đứng bng
Môi mp máy : “im lng là vàng”
Nh sao nhng bui chiu tư l
Mt mnh tình riêng ta vi nàng..

Thi gian c vô tình trôi mãi
Mang tui thơ theo gió bay xa
Tui hc trò không mt ln thm li
Để  li sau lưng dĩ vãng..ca mt thi đã qua……
Ngok_ngok

Mi ngườơi,mình nh  mi người  nhiu lm,nh c thy nh c cô na,c mái trường yêu du ca chúng ta,nh biết bao...!

Bây gi  lng thng mt mình trên đường v li nghêu ngao câu hát :”..thi gian trôi qua mau,ch còn li nhng k nim..k nim thân yêu ơi..s còn nh mãi tiếng thy cô…bn bè mến thương ơi…s còn nh nhng lúc gin hn…để ri mai chia xa lòng cht dâng nim thiết tha…nh bn bè nh mái trường xưaĐặt bàn tay lên môi gi cht tiếng nc nghn ngào….”


Nng vàng tri nh cánh đồng xa..
Gió thi miên man c th già..
Cnh đó người xưa đâu tr li
Thơ thn mình ta bóng nht..nhòaaaa!







  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét